Kiều Giang

EM LÀ TÌNH YÊU CỦA ANH






Người ta yêu là yêu mắt , yêu môi, yêu mùi hương tóc
Còn anh yêu em, chỉ mỗi tiếng hát của thơ
Thế mà anh đã yêu đến dại khờ
Hình như thơ em nhiệm mầu, ma lực.

Có lẽ không bao giờ em tin được phải không
Em cho đó là những giây phút ngông của chữ nghĩa
Còn anh ,không còn nghi ngờ gì nữa
Anh chỉ đắm chìm vào thời khắc của thơ em

Vâng, anh yêu em, cứ như trong mơ, ngàn đời anh đợi
Anh mơ thấy em ngồi hát giữa ngàn hoa
Môi em rung theo tiếng đàn vút lên diệu vợi
Và mắt em đang nhìn về nơi anh

Anh mơ thấy em về cùng với vầng trăng
màu áo em xanh ngà ngọc
Anh thấy em cười trên môi và trên mắt
Ôi những phút giây diệu kỳ cùng hương sắc em cho

Em ơi, anh yêu những điều em đang yêu và ghét những điều em ghét
Em yêu bầu trời và yêu những dòng sông
Yêu mùa đông và dòng đời chảy xiết
Em yêu loài người và yêu những số kiếp mong manh

Em cũng biết yêu những vầng trán nhăn
đang suy tư về kiếp người đau khổ
Trần gian hỡi, sao trần gian vẫn còn có chỗ
cho một lũ đao phủ dối lừa

Anh yêu em vì em biết yêu những thân phận bơ vơ
Đói khát, trần vai, không được loài người chia cơm áo
ngày Tết trong nhà không có gạo
lang thang hành khất đầu đường

Anh yêu em vì em biết yêu thương
Những đứa trẻ không có mẹ cha,
không có trường để học
Đêm đông này đói rét
cứ lang thang về nơi vô tận - không nhà

Anh yêu em vì em ghét thói xa hoa
một lũ thế quyền, ôm nhau sống trên mồ hôi nước mắt của đồng loại
chúng đang nghênh ngang làm băng hoại
con người.

Anh yêu em, rất giản đơn thôi
vì anh yêu biển thẳm sâu và yêu núi cao vời vợi
Anh yêu em - một tấm lòng nhân hậu
Biết yêu loài người và cũng biết yêu anh.

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 19 tháng 2 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "EM LÀ TÌNH YÊU CỦA ANH"